Sói và sếu

Sau nhiều ngày nhịn đói, một con Sói cuối cùng tìm được ít thức ăn. Sói đói quá nên anh ngấu nghiến hấp tấp và gặp rắc rối. Một khúc xương mắc vào họng Sói.

Trong khi Sói đứng đó ho, khạc, mắc nghẹn, không biết làm thế nào lấy khúc xương ra, thì có một con Sếu đi ngang qua.

Chỉ có anh mới giúp được tôi nhờ cái mỏ dài, Sói vừa nói vừa khạc tiếp, nếu anh giúp được tôi, tôi sẽ trọng thưởng anh, Sói nói.

Sếu đồng ý với giao kèo này, Thế là Sếu thò sâu cái mỏ dài vào trong cổ họng Sói, rồi nhe nhàng gắp khúc xương , lấy ra khỏi họng Sói.

Công việc đã làm xong và Sếu đòi thưởng như đã hứa. Nhưng con Sói xảo quyệt đã đổi ý.

Ta không cắn mất đầu anh là may lắm đấy, tha cho anh Sếu cái đầu là phần thưởng xứng đáng rồi, con Sói vô ơn nói.

Phản ứng của ta sẽ là: "Sao mà xảo quyệt và vô ơn bạc nghĩa thế !". Và phản ứng như thế là dễ hiểu bởi vì Sói đã không giữ đúng lời hứa, Sói đã không công bằng.

Nhưng hãy suy nghĩ thêm, phần lớn chúng ta luôn mong đợi một cái gì đó đáp lại khi ta tỏ ra tử tế với người khác. Ta không bao giờ cho không. Và điều đó cũng hợp lý thôi. Sói không đúng khi nói với Sếu rằng tha cho cái đầu là phần thưởng xứng đáng rồi. Nhưng sâu xa hơn ta phải hiểu rằng một hành vi có nghĩa phải được thực hiện với ý nghĩ rằng chính nó là một phần thưởng.

Hãy luôn nhớ rằng "Cho đi hạnh phúc hơn nhận về".

(Ngụ ngôn Aesop)