Bản ngã càng lớn, càng dễ tổn thương

Vì sao một cọng rơm hay một tờ giấy được thả từ lầu cao xuống đất mà nó không bị tổn thương?

Bởi vì nó nhẹ.

Tại sao một cái tô, một quả táo được thả từ trên cao xuống bị vỡ nát?

Là bởi trọng lượng của nó nặng quá, cộng với sức hút của trái đất nên tạo ra sự đổ vỡ.

Cũng vậy, người sống biết xem nhẹ mình một chút, khi mà bạn nghĩ bạn chỉ là một cọng rơm, dẫu cuộc đời có tấn công mình ra sao, lực tổn thuơng sẽ rất nhỏ thậm chí không có.

Nhưng vì bạn tự xem mình là cái tô, là quả táo vĩ đại, bạn sẽ là những gì dễ vỡ nhất. Trước sóng gió cuộc đời kì thực bạn rất mong manh!

Trong kinh Đức Phật dạy thế này:

– Một hột cải không thể nào để trên đầu kim được vì hột cải nó tròn.

– Gió thì không thể bám vào tấm lưới.

– Và giọt nước thì không thể đứng vững được trên lá sen.

Trân trọng bản thân và  bản ngã là 2 điều hoàn toàn khác biệt.

Chừng nào còn coi trọng bản ngã và tự tôn thái quá, chúng ta còn dễ bị tổn thuơng và đau khổ chất chứa chiếm hết chỗ hạnh phúc kiếp nhân sinh.


(Thích Tánh Tuệ)