1 ĐÔ LA VÀ 11 XU

Tessie là một cô bé đáng yêu năm nay mới chỉ sáu tuổi. Một lần, cô bé tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa cha mẹ về cậu em trai tên Ted. Rằng bệnh tình của em trai đang rất nghiêm trọng và cha mẹ của cô bé không có tiền để chi trả cho việc chữa trị của cậu bé. Mẹ thì khóc lóc, còn cha thì thở dài: “Bây giờ chỉ có phép màu mới có thể cứu Ted”.

Tessie chạy về phòng và tìm lọ mứt nơi cô bé cất toàn bộ tiền tiết kiệm. Cô bé đổ toàn bộ xu ra sàn nhà và đếm số tiền có được một cách cẩn thận. Sau đó, cô bé bỏ tiền lại bình và chạy đến nhà thuốc. Cô bé lặng lẽ chờ người thu ngân chú ý đến mình, nhưng chú ấy lại đang nói chuyện với một người đàn ông khác.

Tessie bắt đầu đi qua đi lại để thu hút sự chú ý của chú ấy nhưng người thu ngân vẫn không phản ứng lại, vì vậy cô bé bắt đầu giả vờ ho thật to. Lần nữa, lại không có gì xảy ra. Cuối cùng thì cô bé đưa một đồng xu ra khỏi lọ mứt và gõ vào cửa kính.

“Cháu muốn gì hả cô bé”?, chú thu ngân hỏi một cách khó chịu. “Chú đang bận nói chuyện với anh trai ở Chicago, chú đã không gặp anh ấy nhiều năm rồi”.

“Cũng được thôi ạ, nhưng cháu muốn hỏi một chuyện về em trai cháu”, Tessie cũng trả lời với giọng bực bội y như vậy.

“Chú có biết không, em cháu đang bệnh rất nặng, vì vậy cháu muốn mua một phép màu cho em cháu”.

“Cháu nói cái gì cơ”?

“Tên em ấy là Ted và đang bị bệnh gì đó trong đầu. Ba em bảo là bây giờ chỉ có phép màu mới cứu được em Ted. Vậy phép màu thì giá bao nhiêu ạ”?

“Cô gái bé nhỏ à, ở đây chú không bán phép màu. Chú xin lỗi, nhưng chú không thể giúp cháu”, người thu ngân nói.

“Chú nghe này, cháu có tiền và cháu có thể trả cho chú. Nếu không đủ, cháu có thể lấy thêm. Chỉ cần chú nói cho cháu biết là tổng cộng tốn bao nhiêu tiền”.

Người đàn ông là anh trai của chú thu ngân nghe được câu chuyện, tò mò, cúi xuống và hỏi cô bé: “Loại phép màu nào mà em trai cháu cần hả bé nhóc”?

“Cháu không biết”, Tessie bắt đầu khóc nức nở. “Cháu chỉ biết em cháu đang bệnh rất nặng và mẹ cháu bảo em cháu cần một cuộc phẫu thuật. Nhưng ba cháu bảo ông không có tiền, vì vậy cháu quyết định dùng tiền tiết kiệm của cháu”.

“Cháu có bao nhiêu?”, người đàn ông đến từ Chicago hỏi. “Một đô la và 11 xu”, Tessie trả lời lí nhí. “Đây là tất cả những gì cháu có, nhưng nếu vẫn không đủ, cháu có thể đi xin thêm”.

“Một đô la và 11 xu. Thật là một sự trùng hợp”, người đàn ông cười và nói.

Người đàn ông nắm lấy tay cô bé và bảo cô bé chỉ cho ông ta nơi ở của cô bé. “Ta muốn được thấy em trai cháu và nói chuyện với ba mẹ cháu. Chúng ta sẽ cùng xem loại phép màu nào mà em trai cháu cần nhé”.

Người đàn ông lịch thiệp đó hoá ra lại là bác sỹ Carlton Armstrong, một bác sỹ nổi tiếng chuyên ngành phẫu thuật thần kinh. Cuối cùng, ông ấy đã chi trả cho toàn bộ ca phẫu thuật của Ted và không lâu sau đó cậu nhóc hoàn toàn khoẻ mạnh trở lại. Cũng dễ hiểu rằng, cha mẹ của cậu bé đã rất ngạc nhiên về những gì đã xảy ra.

“Người bác sỹ này rõ ràng là một phép màu”, mẹ của Tessie nói. “Tôi không thể hình dung ra được chi phí chữa trị là bao nhiêu”. Tessie mỉm cười khi cô bé nghe được những điều đó. Bởi vì cô bé biết rằng phép màu trị giá chính xác một đô la, 11 xu...

Còn vị bác sỹ đứng nhìn từ xa và biết rõ rằng phép màu đã đến từ lòng thương yêu vô bờ, tinh thần trách nhiệm, lòng quả cảm và niềm tin không bao giờ mất mà cô gái bé nhỏ đó dành cho em trai của mình.

(Sưu tầm)