Nếu đời con mãi là nụ cười, vậy nước mắt biết để dành phần ai?

Con đừng mong đời mình sẽ đầy nắng, đôi chân sẽ cứ mãi đi trên con đường trải đầy những hoa, mà con hãy mong rằng, bản thân mình sẽ đủ vững vàng để có thể bước đi trên mọi loại đường.Thế thôi, đã đủ lắm rồi!

Bởi vậy:

Có hạnh phúc nào mà chưa từng đau khổ

Có yêu thương nào mà không phải xót xa

Có bình yên nào mà chưa từng sóng gió

Có thành công nào mà không qua thất bại

Có nụ cười nào mà chưa từng chan nước mắt

Có hội ngộ nào mà không phải chia xa

Có người lớn nào mà chưa từng là đứa trẻ

Có mùa xuân nào không phải bước qua đông

Có cái tĩnh nào mà chưa từng bị động

Có vị Phật nào mà không từng một kiếp làm chúng sanh?

Đời người là một hành trình trải qua và còn là một bài toán đánh đổi, nên con đừng vội hoảng sợ và tuyệt vọng. Hôm nay có thể là ngày trời đầy mưa giông nhưng ngày mai biết đâu lại khác. Và công việc mà con cần làm cho thực tại của ngày hôm nay là sẵn sàng đối mặt chứ không phải là tìm cách lẩn tránh .

Con phải tập ăn cay để rồi quen dần với vị đắng, cuộc đời đâu bằng phẳng để con cứ mãi chọn ngọt ngào...!

Và con cũng đừng mong đời mình sẽ đầy nắng, đôi chân sẽ cứ mãi đi trên con đường trải đầy những hoa, mà con hãy mong rằng, bản thân mình sẽ đủ vững vàng để có thể bước đi trên mọi loại đường.Thế thôi, đã đủ lắm rồi!


(Tiểu Mây)