Tại sao khi bậc thiện nhân xuất hiện, quỷ ma quái thú đều tránh xa?

 

Phó Chiêu (454-528), người vùng Linh Châu (nay thuộc huyện Linh Vũ, khu tự trị Hồi Ninh Hạ), đã từng trải qua ba triều Tống, Tề, Lương, làm quan thanh liêm, trọng đức tu thân, yêu mến dân chúng, được người người khen tụng, lại khiến ma quỷ phải tránh xa.

Trong tâm tồn tại thiện niệm, quỷ ma không dám động vào. (Ảnh: )
Trong tâm tồn tại thiện niệm, quỷ ma không dám động vào. (Ảnh: Easytourchina)
Học rộng tài cao, thanh liêm chính trực
 

Phó Chiêu tuổi nhỏ đã mồ côi cha, phải trải qua thời thơ ấu rất gian khổ. Khi ông 11 tuổi, từng đi theo ông ngoại bán lịch sống qua ngày, cũng từng được Thứ sử Ung Châu Viên Ất vô cùng tán thưởng.

Phó Chiêu sau này lớn lên, học nhiều biết rộng, danh tiếng vang xa, được những tài tử đương thời làm thơ tán thưởng về học vấn uyên bác và sự liêm khiết của ông, cho rằng ông có thể kế thừa đức hạnh của tiền nhân.

Phủ doãn Đan Dương là Viên Sán vì khâm phục học thức cùng cách đối nhân xử thế của Phó Chiêu, nên đã chiêu mộ ông về đảm nhận công việc ghi chép sổ sách, cũng để con cái của mình bái Phó Chiêu làm thầy.

Đầu những năm Vĩnh Minh thời Nam Tề, triều đình lệnh cho Phó Chiêu đảm đương sứ mệnh bồi dưỡng tri thức cho Nam Quận vương Tiêu Chiêu Nghiệp. Sau khi Nam Quận vương kế thừa đế vị, những cận thần lúc trước của vua đều tranh nhau thỉnh cầu quyền lực và mong được thăng quan tiến chức, chỉ Phó Chiêu là vẫn giữ mình trong sạch, không nịnh nọt, trước sau luôn giữ vững chính đạo.

Quỷ quái tránh xa, mãnh thú lẩn trốn

Thiên Giám năm thứ 11 thời Lương Vũ Đế, Phó Chiêu đảm nhậm chức quan chuyên ghi chép sử sách tại quận An Thành. Vùng đất này, từ thời nhà Tống đến nay từng trải qua rất nhiều tai họa chiến tranh, nên mỗi khi đêm xuống, trong quận thường xuất hiện những âm thanh gào thét ghê rợn, người dân cũng thường xuyên gặp phải ma quỷ.

Sau khi Phó Chiêu đến cai quản vùng này, có người trong quận ban đêm nằm mộng thấy binh mã mặc áo giáp kéo nhau đến, lại nghe trong nhóm có người nói: “Phó Chiêu là người lương thiện, cần phải tránh xa, không thể mạo phạm”. Vậy nên chúng binh sĩ cùng nhau bay lên không trung rồi biến mất.

Một lát sau, đột nhiên xuất hiện một trận cuồng phong, làm sụp đổ cả mấy căn nhà. Người nằm mộng kia nhìn thấy, đó là do những binh sĩ kia dẫm đạp mà đi. Từ đó về sau, trong khu vực lại yên bình trở lại, không xuất hiện tai họa nào nữa.
(Ảnh: )
Không làm việc trái lương tâm thì nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa. (Ảnh: Pinterest)
 

Vùng ven quận phủ vốn có rất nhiều mãnh thú thường xuyên xuất hiện làm hại dân chúng, nhưng sau khi Phó Chiêu tới nhậm chức, thực hiện chính sách khuyến thiện, coi trọng giáo hóa dân chúng, làm yên ổn lòng dân, kết quả mãnh thú cũng không còn xuất hiện lại nữa.

Tất cả mọi người đều cho rằng đây là vì Phó Chiêu lương thiện, chính trực khiến cho ma quỷ phải tránh xa, mãnh thú cũng mất dạng, tai họa biến mất không một dấu vết.

Năm Thiên Giám thứ 14, Phó Chiêu đảm nhiệm chức Thái thú Lâm Hải. Trong quận Lâm Hải, có một mỏm đá chứa rất nhiều mật ong, các vị Thái thú trước đó đều tự mình niêm phong lại, không cho phép dân chúng lấy mật, mà chỉ các quan mới được phép thu hoạch.

Phó Chiêu cho rằng, thời cổ Chu Văn Vương còn đem hoa viên nhà mình giao cho dân chúng, làm đại sự phải minh bạch những tiểu tiết, vì vậy ông đã hạ lệnh dỡ bỏ niêm phong động mật, để cho dân chúng cùng được hưởng lợi.

Tục ngữ có câu: “Không làm việc trái lương tâm thì nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa”. Người quân tử hiểu rõ điều này nên trong lòng không sợ hãi, luôn trong sáng, vô tư. Kẻ tiểu nhân luôn có ẩn khuất trong lòng, nên cũng vì thế luôn bất an và nơm nớp lo lắng.

“Nhân quả báo ứng” là Thiên lý, một điểm cũng không sai. Người hiểu rõ đạo lý này sẽ có thể thấy rõ được thiên cơ, cũng có thể trở thành một bậc trí giả thực sự. Người lương thiện là người phù hợp với Đạo lý này. Bởi vậy người xưa mới có câu: “Người lương thiện chính là người đắc Đạo trong thế gian”.

Người lương thiện có tấm lòng rộng lớn, bao la, không có tư tâm tư lợi cho bản thân, sẽ không “lừa Trời, giấu Đất”, cũng sẽ không toan tính hại người; khi gặp người ức hiếp mà vẫn tươi cười, thản đãng, không ghi sâu nhớ kỹ trong lòng. Tuy người lương thiện có thể bị người khác ức hiếp nhưng họ nhất định sẽ được Thần linh bảo hộ tới cùng.

Tuệ Tâm biên dịch