Dọn lòng để sống an vui

Hôm nay, mình quyết định cầm chổi lên, quét dọn và sắp xếp lại kho "lòng". Ồ, một mớ sầu bi, vài ký phiền muộn, hai cân ghét thương, vài tá chấp nhất, ngổn ngang giận hờn, tỵ hiềm ganh ghét và trách móc.....

Hôm nay lòng mình buồn quá,  một mớ hỗn độn làm mình cảm thấy đau. Mệt mỏi, muộn phiền và cô đơn,.... chúng cứ thế nằm vất vưởn, rải rác ở khắp các nơi trong ngăn " lòng" chật chội ... Mình dường như đi vào ngõ cụt của chữ An bởi lòng dường như không tìm được chữ Vui.
À, phải chăng là lòng đã phủ nhiều bụi bẩn, nên không còn thấy ánh sáng của niềm Vui chiếu rọi? Thôi chết, đã lau rồi mình quên dọn dẹp và lau chùi lại ngăn "lòng" của chính mình.

Hôm nay, mình quyết định cầm chổi lên, quét dọn và sắp xếp lại kho "lòng". Ồ, một mớ sầu bi, vài ký phiền muộn,  hai cân ghét thương, vài tá chấp nhất, ngổn ngang giận hờn, tỵ hiềm ganh ghét và trách móc..... Sao nhiều thế nhỉ? Hèn gì lòng cứ trĩu nặng những nỗi buồn tủi đau thương. Thôi được rồi, mình sẽ vứt và quét sạch chúng đi, để lòng được nhẹ nhõm.

Muốn sống thảnh thơi và nhẹ nhàng như mây, thì phải học cách buông bỏ. Muốn lòng mình tựa như lòng biển thì phải hóa thân thành con sóng, dạt vào bờ những gì không thuộc về biển. Cầm chổi lên rồi quét tất cả, quét sạch những rác rưởi đã rách bươm sau nhiều lần vật lộn ở trong lòng,  những nổi muộn phiền như một thứ oan khiên lâu nay đeo bám mà mình cứ ưa để lại,....quét tất cả,  lau chùi sạch sẽ để rồi lòng mình sẽ lại sạch mát, sáng trong. Có lẽ, lòng sẽ còn nhiều tiếc nuối, vương vấn khi quét hết tất cả nhưng nhất định phải mạnh mẽ để cầm chổi lên.

Tâm vô thường, hoàn cảnh vô thường và tất cả mọi thứ rồi thì cũng vô thường, có những thứ hôm trước mình rất quý, nhưng hôm sau đã không còn và nó lại trở thành quá khứ. Mà quá khứ cũng chỉ là duyên đến duyên đi. Duyên đến thì sống chân tình, duyên đi thì buông nhẹ. Còn lại cứ thuận theo tự nhiên. Cuộc đời tất cả cũng chỉ là đến và đi, không có gì gọi là mãi mãi....

Vậy đó, thôi quét và dọn dẹp lại lòng mình đi!

(Tiểu Mây)