THƯ GỬI CON TRAI

"Con trai yêu quý, 

Hai bố con mình đã to tiếng với nhau. Con bực tức và bố cũng rất giận dữ. Con thấy đấy, rốt cuộc la hét chẳng lợi ích gì ngoại trừ việc gây tổn thương và khiến mọi thứ thêm tồi tệ.

Bố rất cảm động và hạnh phúc khi tối qua con đến và xin lỗi bố. Bố hiểu điều đó không dễ dàng chút nào.

Bố cũng xin lỗi con vì đã mất bình tĩnh. Con trai ạ, làm sai thì rất dễ, nhưng rút lại điều đó, sửa sai thì khó vô cùng. Bố cảm thấy cất lời xin lỗi con sao khó khăn đến vậy, nhưng bố vui vì cuối cùng đã làm được điều đó.

Nói lời xin lỗi đôi khi là ‘nhiệm vụ bất khả thi’ bởi thói tự ái của con người. Ai cũng cho rằng mình đúng, trong khi xin lỗi nghĩa là công nhận mình đã sai. Nó đòi hỏi chúng ta phải thay đổi nhận thức,biết nhún nhường, và dẹp bỏ tiếng nói của cái tôi vang lên trong đầu mình.

Nhưng xin lỗi cũng có mặt trái của nó đấy, con ạ, bởi nếu tái diễn sai lầm sẽ làm mất giá trị lời xin lỗi. Dù sao bố vẫn tin đó là điều cần làm. Hai bố con mình sẽ rút kinh nghiệm, quên đi những lỗi lầm của nhau để không phải mang vác nó theo suốt cuộchành trình còn lại của đời mình.

Bố cảm ơn vì con đã đến và cho bố cơ hội xin lỗi, để chúng ta tha thứ cho nhau và hiểu rằng: Bố con mình yêu thương nhau như thế nào.

Bố của con." 

Đây là bức thư của một người bố gửi con trai sau cuộc cãi vã. Có thể bố mẹ bạn không nói lên thành lời, nhưng hãy tin rằng trong thâm tâm mỗi người cha người mẹ luôn có một bức thư như thế. Mỗi khi bạn thấy buồn bã và tổn thương vì những lời nói của bố mẹ trong lúc giận dữ, hãy đọc bức thư này để xoa dịu lòng mình…, để biết rằng cha mẹ luôn thương yêu chúng ta!

(Sưu tầm)