Đa phần người giàu thường khó tu?

Lý do này cũng dễ hiểu thôi, bởi vì khi tu hành Phật Pháp, thì chúng ta buộc phải đi theo con đường xả ly dục, tức là buông bỏ dần những sự hưởng thụ vật chất. Trong khi đó người giàu có có rất nhiều điều kiện thuận lợi để hưởng thụ dục lạc thế gian.

Từ việc đi ăn uống trong những nhà hàng đắt tiền, nghỉ dưỡng ở những khu du lịch sang trọng, sử dụng những tiện nghi đắt tiền, dịch vụ đẳng cấp, cho đến việc mua sắm đồ hiệu, và còn hưởng thụ biết bao thú vui của trần thế nữa…

Chính những sự cám dỗ quá lớn như vậy, nên những người giàu có thường khó tu, bởi vì họ không thể dừng lại sự hưởng thụ mật ngọt, ngon như thế. Đây chính là những thách thức rất lớn đối với người giàu nếu muốn tu.

Tuy nhiên, nếu thật sự giác ngộ được bản chất của thế gian là vô thường, khổ đau, và muốn bước chân trên con đường tu tập tâm linh của Đức Phật để tìm cầu chân hạnh phúc, họ sẽ tiến rất nhanh, do có sự hỗ trợ của phước hữu lậu.

Nếu biết điều chỉnh lại lối sống theo hướng thực hành thập thiện, đi đúng con đường của Bát Chánh Đạo, siêng năng trong việc tích luỹ công đức bằng cách thực hành thiện hạnh, đồng thời tinh tấn trong việc công phu tu tập thì người giàu rất dễ đạt đạo.
 
Tuy vậy, những người giàu thuộc hạng này thường rất hiếm. Bởi đa phần con người khi có tiền thường chạy theo đời sống dục lạc thế gian, ít khi nghĩ đến việc tu nhân tích đức, tu tập giải thoát.

Họ có phước và hưởng thụ cho tới cạn kiệt, sau đó trở lại sự nghèo khổ. Rồi khi nghèo khổ, họ trở lại sự cần kiệm, nỗ lực tu phước, lại trở nên giàu có, giàu rồi lại dễ sinh tâm hưởng thụ. Họ cứ mãi trôi lăn trong các kiếp luân hồi như thế, thậm chí nhiều khi tạo nghiệp nặng phải còn bị đoạ xuống những cảnh giới thấp, xuống thấp rồi thì rất khó lên lại.

Các bậc Thầy giác ngộ thường nhìn các chúng sinh với tâm từ bi thương xót, bởi các Ngài thấy các chúng sinh cứ phải trôi lăn đau khổ như thế.

Bởi vậy, nếu bạn đang được hưởng đời sống vật chất dồi dào, đừng quên việc tu tập tâm linh, đừng chỉ mãi sống mà cứ đam mê hưởng thụ, để rồi cạn kiệt hết phước báu, uổng phí một đời người thì tiếc lắm. Kinh Thánh cũng có câu: ''Người giàu vào Thiên Đàng ví như lạc đà chui qua lỗ kim'', không ngoài ý này vậy!
 
 
(Thích Nhuận Hòa)