Làm chủ đời mình

Sống ở đời, gặp sóng gió ta mới nhận ra rằng: Đường là do mình tự đi, khổ bản thân phải tự chịu. Gặp cay đắng mới hiểu thấu: Có bị thương cũng phải tự chữa lành, mỗi bước ngoặt đều phải tự kinh qua.

Chúng ta là tác giả cuộc đời mình, không ai có thể sống giúp bạn, cũng chẳng người nào theo ta được suốt đời, mọi kỳ vọng bên ngoài đều sẽ thành thất vọng. Lúc gặp việc, dù sợ hãi cũng phải gắng làm. Trong lòng có muộn phiền cũng không cần kể lể, vì người khác không phải mình, làm sao cảm nhận được!

Cuộc sống đôi khi khiến bạn bầm dập, cũng đừng quá hốt hoảng. Nếu không có những trở lực này, làm sao tôi luyện bản thân?! Cuộc đời đôi lúc làm bạn phải “nước mắt chan cơm”, cũng đừng để mình tuyệt vọng. Nếu không có lý do để khởi đầu, sao bạn có mặt ở nơi đây?! Thân cây, nơi từng bị thương luôn rắn chắc nhất; Con người, vượt qua được khó khăn sẽ có vững chãi hơn. Nếu bạn không có nơi che chở, hãy tự chống lên một vòm trời. Tôi vì không có tài sản tích lũy, nên phải cố gắng gầy dựng cho ngày mai. Chúng ta không có hậu thuẫn phía sau, nên chỉ còn cách dũng cảm bước tới. Ngày tháng có gửi đến trắc trở, cũng lạc quan vượt qua; cuộc đời có xuất hiện những đả kích, cũng vui vẻ đón nhận; con người có gieo rắc thị phi, vẫn mỉm cười thay cho mọi thái độ.

Thế sự xoay vần, chuyện gì cũng có thể gặp. Lúc buồn phiền, càng suy nghĩ chỉ càng thêm rối rắm; khi có chuyện, càng hồi tưởng sẽ càng thêm ấm ức; gặp khó xử, càng lo lắng thì càng thêm áp lực. Xét cho cùng: Việc lớn việc nhỏ, rồi cũng thành quá khứ; chuyện mới chuyện cũ, nghĩ thông rồi thì không là vấn đề nữa.

Thế giới muôn màu, kiểu người nào cũng sẽ có. Nếu từng bị tổn thương, hẳn có ít nhiều thất vọng và e ngại về con người. Bất kể là người thân hay bạn hữu, ai tốt ai xấu trong lòng hiểu là được; dù tình bạn hay tình yêu, hãy biết trân trọng. Người sống một đời: Muốn vui vẻ thì đơn giản một chút, muốn hạnh phúc thì cần phải biết đủ, muốn phóng khoáng thì mở rộng lòng ra, rồi chuyện gì cũng có cách giải quyết.



(Suối Thông)