Bạn chính là cái tĩnh lặng, cái nhận biết mọi thứ đang diễn ra
30/10/2024 - 13:22
Lượt xem: 71 lượt
Khi bạn đồng nhất mình với tâm trí, với tư tưởng đến đi, với những ý niệm, những cảm xúc thì thì sự toàn vẹn, đủ đầy không bao giờ có mặt. Sự toàn vẹn, đủ đầy không bao giờ có mặt là bởi vì tư tưởng, ý niệm, cảm xúc chỉ là những phân mảnh rất nhỏ, rời rạc của thực tại.
Đó cũng là lí do vì sao khi hạn đồng nhất mình với những ý niệm, tư tưởng, cảm xúc...thì bạn lại hay có khuynh hướng cảm thấy thiếu vắng, cảm thấy không đủ đầy bên trong. Bạn cảm thấy nhàm chán và bất an.
Khi bạn cảm thấy thiếu vắng không đủ đầy bên trong, nhàm chán và bất an thì bạn lại càng muốn lấp đầy những khoảng trống đó bằng việc ăn uống hay tiêu thụ. Bạn lấp đầy khoảng trống đó bằng việc nói chuyện điện thoại với bạn bè, hay xem phim nhiều tập, hay đọc những sách báo, tiểu thuyết...
Bạn không dám đối diện với khoảng trống đó trong lòng. Hoặc bạn không thấy rằng mình đang có những khoảng trống trong lòng vì thói quen chạy trốn, lấp đầy bằng những nhu cầu được kích thích trong đời sống hằng ngày.
Và để đối diện với sự không đủ đầy, những khoảng trống bên trong ta cần thật sự có dũng khí, can đảm. Một phen nhìn trực diện nó thay vì cứ chạy theo để lấp đầy, cố gắng thoã mãn nó.
Và khi bạn nhìn trực diện nó thì điều mầu nhiệm đã xảy ra. Bạn cảm nhận được rằng dường như có một sự tĩnh lặng, nhận biết đang ôm lấy sự nhàm chán, trống vắng đó của bạn.
Bạn càng nuôi lớn cái nhìn trực diện này thì sự tĩnh lặng và nhận biết bao quanh cảm xúc nhàm chán, trống vắng đó ngày một rộng lớn.
Khi sự tĩnh lặng và nhận biết thật sự lớn mạnh thì bạn bắt đầu thấy ra trong bạn dường như có hai con người. Một con người phàm đang bị cảm xúc chi phối và một con người đang thấy, đang nhận biết những cảm xúc này.
Rồi bạn lại tiếp tục đi sâu vào sự tĩnh lặng, nhận biết và bạn lại thấy ra tất cả những tư tưởng, cảm xúc, những buồn thương, giận ghét mà trước đây mình nghĩ là tâm tính mình thì bây giờ nó không thật là mình thường tại nữa mà tất cả những điều đó đến rồi đi bên trong tâm trí. Nhưng cái nguồn năng lượng tĩnh lặng, nhận biết những điều đó thì thường tại, luôn có mặt đó sáng tỏ, tĩnh lặng, bình an.
Và bây giờ bạn nhận ra con người thật của mình, thấy ra một cách rõ ràng bạn chính là cái tĩnh lặng, cái nhận biết đang nhận biết mọi thứ diễn ra không những nơi tâm mà còn ở thân và hoàn cảnh xung quanh nữa.
(Pháp Nhật)
Đó cũng là lí do vì sao khi hạn đồng nhất mình với những ý niệm, tư tưởng, cảm xúc...thì bạn lại hay có khuynh hướng cảm thấy thiếu vắng, cảm thấy không đủ đầy bên trong. Bạn cảm thấy nhàm chán và bất an.
Khi bạn cảm thấy thiếu vắng không đủ đầy bên trong, nhàm chán và bất an thì bạn lại càng muốn lấp đầy những khoảng trống đó bằng việc ăn uống hay tiêu thụ. Bạn lấp đầy khoảng trống đó bằng việc nói chuyện điện thoại với bạn bè, hay xem phim nhiều tập, hay đọc những sách báo, tiểu thuyết...
Bạn không dám đối diện với khoảng trống đó trong lòng. Hoặc bạn không thấy rằng mình đang có những khoảng trống trong lòng vì thói quen chạy trốn, lấp đầy bằng những nhu cầu được kích thích trong đời sống hằng ngày.
Và để đối diện với sự không đủ đầy, những khoảng trống bên trong ta cần thật sự có dũng khí, can đảm. Một phen nhìn trực diện nó thay vì cứ chạy theo để lấp đầy, cố gắng thoã mãn nó.
Và khi bạn nhìn trực diện nó thì điều mầu nhiệm đã xảy ra. Bạn cảm nhận được rằng dường như có một sự tĩnh lặng, nhận biết đang ôm lấy sự nhàm chán, trống vắng đó của bạn.
Bạn càng nuôi lớn cái nhìn trực diện này thì sự tĩnh lặng và nhận biết bao quanh cảm xúc nhàm chán, trống vắng đó ngày một rộng lớn.
Khi sự tĩnh lặng và nhận biết thật sự lớn mạnh thì bạn bắt đầu thấy ra trong bạn dường như có hai con người. Một con người phàm đang bị cảm xúc chi phối và một con người đang thấy, đang nhận biết những cảm xúc này.
Rồi bạn lại tiếp tục đi sâu vào sự tĩnh lặng, nhận biết và bạn lại thấy ra tất cả những tư tưởng, cảm xúc, những buồn thương, giận ghét mà trước đây mình nghĩ là tâm tính mình thì bây giờ nó không thật là mình thường tại nữa mà tất cả những điều đó đến rồi đi bên trong tâm trí. Nhưng cái nguồn năng lượng tĩnh lặng, nhận biết những điều đó thì thường tại, luôn có mặt đó sáng tỏ, tĩnh lặng, bình an.
Và bây giờ bạn nhận ra con người thật của mình, thấy ra một cách rõ ràng bạn chính là cái tĩnh lặng, cái nhận biết đang nhận biết mọi thứ diễn ra không những nơi tâm mà còn ở thân và hoàn cảnh xung quanh nữa.
(Pháp Nhật)
- 71 lượt