Khi đời bình yên, nhớ dặn lòng luôn tỉnh thức

Thật ra tất cả đều là những bậc thang, những bài học giúp ta tiến bộ mà thôi. Đừng bao giờ chủ quan trước những điều như ý. Vì an yên bên ngoài cũng chỉ là bề mặt của cuộc đời.

Khi hoàn cảnh bình yên, người ta lại dễ đắm chìm không tỉnh thức.

Quên mất rằng cuộc đời vô thường biến hoại.

Nỗi đau cũng vô thường, và ngay cả bình yên đó cũng vô thường.

Những đến đi trong cuộc đời, vốn là không thể lường trước được.

Vậy nên, gặp cảnh an yên cũng đừng vội mừng.

Gặp cảnh khổ đau cũng đừng vội khóc.

Thật ra tất cả đều là những bậc thang, những bài học giúp ta tiến bộ mà thôi. Đừng bao giờ chủ quan trước những điều như ý. Vì an yên bên ngoài cũng chỉ là bề mặt của cuộc đời.

Những hạt giống nhân quả ta đã gieo từ muôn ngàn kiếp. Bây giờ đã trở thành khu vườn chằng chịt đan xen. Tốt xấu lẫn lộn. Để cải tạo nó không phải là điều gì dễ dàng.

Khi đời bình yên, nhớ dặn lòng luôn tỉnh thức, đừng ngủ quên!!

Thật ra, chuyện tu tập là chuyện bơi ngược dòng nước, chưa bao giờ là việc dễ dàng. Hãy không ngừng buông xả ác Pháp và vun bồi phước thiện.

Phật dạy có 4 cách để tạo phước: 

1. Khi Tâm khởi nghĩ đến điều ác, thì hãy dẹp bỏ ý nghĩ ấy ngay lập tức;

2. Khi nhận ra mình đang làm việc ác, thì hãy ngưng ngay không làm nữa.

3. Khi Tâm khởi nghĩ đến việc lành, thì lập tức tiến hành;

4. Khi nhận ra mình đang làm việc lành, thì hãy cố gắng hoàn tất.

Bốn điều này trong Đạo Phật gọi là Tứ chánh cần (Bốn điều phải siêng làm).

Ngoài ra, còn có cách để kiểm chứng xem căn lành, phước đức của mình tăng trưởng được tới đâu, là xem mọi người xung quanh đối xử với mình như thế nào. Nếu ai cũng yêu mến, đối xử tốt với mình; gặp việc khó khăn hay tai họa trong đời thì lớn cũng hóa nhỏ, không phải tổn tài hại mạng. Điều này chứng tỏ mình đã tạo được nhiều công đức, được Phúc lành che chở. Như vậy thì có thể phát tâm tu học Phật dũng mãnh để thăng tiến trên con đường tâm linh được rồi.


(Giới Định Tuệ)