Mắc Kẹt
Có một người bị một con hổ đuổi theo trong một khu rừng. Hổ thường có thể chạy nhanh hơn người, và có thể ăn thịt người nữa. Con hổ này đang đói. Anh chàng này gặp rắc rối nghiêm trọng rồi.
Khi con hổ đuổi sát gót, anh chàng chợt thấy một giếng nước bên vệ đường. Trong tình thế tuyệt vọng anh ta nhảy ào xuống. Ngay khi đó anh ta thấy sự sai lầm của mình. Cái giếng này đã khô cạn và dưới đáy anh thấy một con rắn đang cuộn tròn.
Theo phản xạ tự nhiên, anh ta đưa tay ra chụp lấy thành giếng và níu được một rễ cây. Nhờ vậy anh ta không bị rơi xuống tiếp. Khi định thần lại anh ta thấy con rắn ngóc đầu dậy cố mổ vào chân anh, nhưng chưa tới. Anh nhìn lên thì thấy con hổ đang thò chân xuống miệng giếng, nhưng cũng chưa với tới. Anh đang suy nghĩ tìm cách thoát thân thì lại thấy hai con chuột, một đen, một trắng, từ một hang nhỏ bò ra và gặm rễ cây.
Khi còn hổ cố thò chân trước xuống thì hai chân sau của nó đạp phải một gốc cây làm cho cây rung lên. Trên cành cây bên trên miệng giếng có một tổ ong. Mật bắt đầu nhỏ giọt xuống giếng. Anh ta thè lưỡi ra và hứng được vài giọt.
“Ồ, ngon quá!” anh ta tự nhủ và mỉm cười.
Câu chuyện thường được kể như vậy và kết thúc ở đó. Đó là lý do nó rất giống thực tế trong cuộc đời. Cuộc đời giống như một bộ phim truyền hình nhiều tập, không có đoạn cuối rõ ràng. Cuộc đời mãi mãi trong tiến trình hình thành.
Ngoài ra, trong đời có nhiều lúc chúng ta như bị mắc kẹt giữa một con hổ đói và một con rắn lớn màu đen, giữa cái chết và cái gì đó còn tồi tệ hơn, với ngày và đêm (hai con chuột) gặm nhắm sợi dây mong manh mà chúng ta đang bám víu vào cuộc đời. Nhưng ngay trong những tình huống kinh khủng như thế, luôn luôn có một vài giọt mật từ đâu đó. Nếu khôn ngoan chúng ta có thể thè lưỡi ra để thưởng thức một chút. Tại sao không? Khi không có gì để làm, thì đừng làm gì cả và thưởng thức một vài giọt mật của đời.
Như tôi đã nói, câu chuyện kể thường được chấm dứt ở đó. Tuy nhiên, để làm rõ chủ đề, tôi thường kể cho thính giả nghe đoạn kết thật sự. Đây là những gì xảy ra kế tiếp:
Khi anh chàng kia đang nhấm nháp mật ong, hai con chuột đang gặm rễ cây càng lúc càng mỏng đi, con rắn vươn lên càng lúc càng cao gần đụng chân của chàng ta, và con hổ cúi xuống ngày càng thấp và móng vuốt của nó gần đụng tới anh chàng. Nhưng con hổ chồm xuống quá sâu. Nó rơi tỏm xuống giếng, không kịp chụp con mồi, nó rớt trúng và đè nát con rắn, và bản thân nó cũng chết khi ngã xuống.
Vâng, chuyện ấy có thể xảy ra lắm chứ! Và điều gì đó bất ngờ vẫn thường xảy ra. Đó là cuộc đời. Vậy thì tại sao lại bỏ phí những giây phút ngọt ngào của cuộc sống, ngay cả trong những tình huống tuyệt vọng nhất. Tương lai không có gì chắc chắn. Chúng ta không bao giờ biết được điều gì sẽ xảy ra.
Thiền sư Ajahn Brahm
- 657 lượt