BẠN CÓ THỰC SỰ ‘BIẾT YÊU’ ? - HIỂU VỀ TÌNH YÊU THƯƠNG

Từ góc độ cá nhân, mỗi chúng ta đều có thể hiểu và trải nghiệm được tình yêu thương hay lòng tốt thế gian. Đó là sự yêu thích, quan tâm hướng tới một người hay một đối tượng nhất định như gia đình, cha mẹ, con cái, tình yêu nam nữ, tình cảm bạn bè, đồng nghiệp, tới những phạm vi rộng lớn hơn như tình yêu đất nước, dân tộc, tình yêu thương loài vật, thiên nhiên…

Nghe thì đơn giản như vậy, nhưng liệu bạn đã thấu hiểu hết ý nghĩa của tình yêu thương?

Tình yêu thương có rất nhiều cấp độ và phẩm chất khác nhau, căn bản có thể chia ra thành ba loại.

Tình yêu thương vị kỷ.

Thứ nhất, tình yêu thương vị kỷ hẹp hòi là tình yêu xuất phát từ bản ngã, lúc nào cũng nghĩ tới bản thân và mong giành những lợi ích cho riêng mình. Đây là cách chúng ta yêu một người song lại muốn biến người đó thành sở hữu, nô lệ của mình. Chúng ta kiểm soát đối tượng mình yêu, đặt điều kiện cho đối tượng phải tuân theo ý thích hay phục vụ lợi ích củamình. Ví dụ về tình yêu này có rất nhiều, chẳng hạn, tình yêu nam nữ khi một người muốn chiếm hữu người kia một cách tuyệt đối. Ham muốn chiếm hữu đó khiến phát sinh sự ghen tuông, kiểm soát đầy tiêu cực. Hay một người mẹ có thể hết mực yêu thương con nhưng luôn muốn con “là của mình”, vì vậy mà đứa con nhất nhất phải tuân theo những mong muốn và sự áp đặt của người mẹ…

Tất nhiên trên thực tế, tình yêu thương vị kỷ cũng có nhiều cấp độ, và thường có thể có sự xen lẫn giữa tâm vị kỷ và vị tha. Tuy nhiên, nó vẫn gắn liền với bản ngã, với ‘của tôi’ và nhiều điều kiện ràng buộc. Chúng ta có thể yêu thương ai đó hết lòng nhưng đồng thời cũng mong muốn họ dành tình cảm cho mình, đáp ứng được những kỳ vọng của mình, để rồi tuyệt vọng đau khổ khi mọi sự không diễn ra theo ý muốn. Luôn cho đi với mong muốn được nhận lại một điều gì đó. Thứ tình yêu thương ấy, có thể mang lại cho chúng ta đôi chút hạnh phúc nhưng nó rất mong manh và đa phần chỉ gây ra đau khổ và làm tổn hại người khác.
 
Tình yêu thương rộng mở, bớt vị kỷ.

Thứ hai là tình yêu thương rộng mở và bớt vị kỷ, với tư tưởng tích cực, quan tâm trân trọng mọi thứ, chia sẻ hạnh phúc với mọi người. Ví dụ tìnhyêu thương này là tình yêu thương đất nước, quê hương, yêu đồng bào, đồng loại, mong muốn bảo vệ các loài động vật hay thực vật, giữ hòa bình hòa hợp cho mái nhà chung của nhân loại. Tình yêu đó tuy cao thượng, rộng mở hơn nhiều so với tình yêu vị kỷ nói trên nhưng vẫn còn đối tượng phân biệt và có điều kiện. Ví dụ như chúng ta yêu thương loài vật này mà lại không quan tâm, thậm chí căm ghét các loài vật khác. 

Một số người rất yêu quý các vật nuôi như chó, mèo hay các động vật hoang dã cần bảo tồn, nhưng lại không quan tâm đến những gia súc, gia cầm đang ngày đêm chịu đau khổ vì bị sát hại, hoặc căm ghét những loài côn trùng như gián, kiến, chuột, bọ,…

Nhiều người tự xem mình là người tốt, hay vẫn được xã hội ca ngợi là ‘giàu lòng nhân ái’ nhưng lại chẳng chút mảy may động lòng thương xót khi mổ xẻ luộc nướng thịt động vật để thỏa mãn nhu cầu ăn uống tiệc tùng…

BẢN THỂ ĐẠI BI, TÍNH PHẬT NHIỆM MÀU.

Thứ ba là tình yêu thương vô điều kiện không cần đền đáp, đó chính là tâm Đại Bi hay tình yêu thương của chư Phật, Bồ Tát. Tình yêu thương này hoàn toàn khác với hai tình yêu thương nói trên vì xuất phát từ Tự Tính Tâm thanh tịnh và Bồ Đề Tâm, hoàn toàn vô điều kiện và không phân biệt. Đây là tình yêu thương vô lượng vô biên, không thiên vị, bình đẳng, có năng lực diệu dụng và khả năng đem lại an vui giải thoát cho hết thảy chúng sinh.

Đức Phật dạy rằng loài người, loài vật hay các loài hữu tình đều có tình yêu thương. Đây là tính căn bản của mọi hữu tình. Tình yêu thương hiện diện ở khắp nơi, thậm chí những người xấu xa hay những động vật hung ácnhất thế gian cũng có sẵn tình thương tự nhiên. Nếu có thể chứng ngộ tự tính yêu thương này, chúng ta không chỉ hân hưởng một trạng thái kỳ diệu nhiệm màu mà còn rộng mở trái tim và thân tâm mình cùng hòa nhập trái tim và thân của mọi chúng sinh với năng lượng hỷ lạc. Khía cạnh tích cực của những suy nghĩ thiện lành trở thành hạt giống cho hạnh phúc tương lai. Khi sân giận phiền não vắng bóng để nhường chỗ cho tình yêu thương, mọi việc làm của chúng ta đều trở thành các thiện hạnh.

Tuy nhiên, tình yêu thương đó còn đang tiềm ẩn, chưa hiển lộ, chỉ vì bị xúc tình phiền não ngăn che và chưa hợp nhất được với trí tuệ. Thêm nữa, năng lượng của nó bị sử dụng sai trái, dẫn đến muôn vàn khổ đau. Khi tu tập trưởng dưỡng Tâm từ bi, trở về “đồng thể Đại Bi” thì giống như Quán Thế Âm, chúng ta có đủ mọi năng lực, diệu dụng, hạnh phúc tự tại, không còn sợ hãi khổ đau và có thể cứu giúp chúng sinh thoát khỏi khổ đau và sợ hãi.     

(Trích ‘Đức Phật Quan Âm – Thần Lực Đại Bi GiaTrì’)