Ba loại tiền càng tiêu càng nghèo

Tiền bất chính

Phật dạy: Tiền bất chính kiếm được bằng cách không nên có, vì vậy chẳng có lý do gì để tiêu pha. Đồng tiền không chính đáng vốn cướp của thiên hạ mà thành, xuất phát từ việc làm mờ ám và đê tiện. Nếu không quay đầu, thành hiện tích đức, loại tiền này sớm muộn cũng sẽ nhuộm bẩn tâm trí và bòn rút phúc đức của con người.

Có tâm mà không biết giữ, cuối cùng cũng sa chân vào ma đạo. Có phúc mà không biết trọng, cuối cùng cũng lâm vào bể khổ triền miên. Tiền, ai chẳng cần, chẳng quý trọng, nhưng phải xuất phát từ tâm, đừng vượt quá bổn phận và chà đạp lên lợi ích của người khác.

Tiền của thiên hạ

Tiền của thiên hạ không phải là tiền bất chính, nhưng cũng không phải do công sức lao động mà ra. Thấy đồ không phải của mình, tốt nhất đừng nên nhặt. Đảm đương trọng trách giữ tiền của người khác, đừng vì lòng tham mà tìm cách bòn rút, tiêu pha.

Sống ở đời, điều tối kỵ nhất là nợ bố mẹ, anh em ruột thịt, bạn bè. Đừng nghĩ tiền bố mẹ là của mình, mà không có trách nhiệm báo hiếu. Đừng nghĩ tiền anh em ruột là lẽ đương nhiên, mà cả đời không chịu hoàn lại. Đừng nghĩ tiền bạn bè lúc nào trả cũng được, khi họ gặp khó khăn vẫn dửng dưng chiếm giữ.

Con người, đừng vì lợi ích nhất thời mà đánh mất đi giá trị bản thân. Không phải của mình thì đừng tham lam, rồi chuốc lấy nghiệp chướng khi đi xuống suối vàng.

Tiền để dành cho mai sau

Cuộc đời bất biến, xoay chuyển khôn lường, chỉ biết tiêu pha mà không có tích trữ, tai họa bất đến ập đến, hối tiếc không kịp trở tay. Lúc có tiền ăn chơi sa đọa, lúc ốm đau không có tiền chạy chữa. Lúc giàu sang vung tay trong sung sướng, khi đói nghèo gạo chẳng có mà ăn.

Tiền của ngày mai là sự phòng thân, đừng bao giờ dùng đến. Sử dụng đồng tiền một cách thông minh là tự cứu sống bản thân và tương lai của chính mình.


(Minh Phương)