ĐÂU CẦN QUÁ RẠCH RÒI ĐEN TRẮNG

Trí nhân từng nói “Nước quá trong thì không có cá, người xét nét quá thì không có bạn”. Tranh chấp với người nhà, giành được rồi thì tình thân cũng mất đi. Tính toán với người yêu, rõ ràng rồi thì tình cảm cũng phai nhạt. Hơn thua với bạn bè, chiến thắng rồi thì tình nghĩa cũng không còn. Khi tranh luận, người ta chỉ hướng đến lý lẽ mà quên rằng cái mất đi là tình cảm, còn lại sự tổn thương là chính mình.
Cái gì đã đen thì vẫn đen, trắng là trắng, tốt nhất hãy để thời gian chứng minh.

Rũ bỏ sự cố chấp của bản thân, dùng lòng khoan dung để nhìn người xét việc; thêm một chút nhiệt tình, một chút điềm tĩnh và ấm áp thì cuộc sống sẽ luôn có ánh mặt trời và suốt đời mình sẽ là người thắng cuộc.

Ở đời, sống là quá trình tự phản tỉnh, đừng tham vọng mọi người đều hiểu mình; cũng đừng mong cầu mọi việc đều theo ý bạn.

Cuộc sống không có khuôn mẫu cố định, chỉ cần một trái tim trong sáng và nhiệt huyết. Gặp phiền não thì tự tìm niềm vui riêng, đừng quên đi hạnh phúc. Dù bận rộn đến đâu cũng nhớ giữ lại chút thanh nhàn, đừng để mất sức khỏe. Mệt mỏi rồi thì tạm dừng lại nghỉ ngơi, đừng đánh mất niềm vui cuộc sống.

Chỉ cần trong lòng luôn nhớ đích đến và biết hiện giờ mình đang làm gì ở đâu, thì yên tâm sẽ không bị lạc đường!

Nhớ ưu điểm người khác, dưỡng đạo đức chính mình

Người ta thường hay nhớ những khiếm khuyết và lỗi lầm của kẻ khác, thích xét nét những khuyết điểm của họ rồi cho rằng người ta không bằng mình, nên càng nhìn càng thấy thiên hạ yếu kém, càng quan sát càng khó lòng chấp nhận.

Thật ra việc nhìn người khác cũng giống như soi gương, nếu mình chau mày trợn mắt, chắc chắn sẽ nhận lại hình ảnh khó chịu. Từ đó cả ta và người đều cảm thấy không vui.

Chút vụng về của người khác trong mắt ta cũng trở nên to tát. Khi không hài lòng nhưng vẫn phải đối diện thì khó chịu như kim đâm vào mắt, gai chích vào da, phải nhổ ra mới thấy thoải mái.


Nhớ lầm lỗi của người là lấy sai trái của họ trừng phạt chính mình, khiến bản thân không vui, suốt ngày sống trong khó chịu.

Vì vậy hãy ghi nhớ những điểm tốt của người, đối với những khiếm khuyết nên khoan dung một chút, lâu ngày sẽ thấy ai ai cũng có điều đáng học hỏi.

Trong lòng chỉ có những điều tốt, thế giới sẽ tươi đẹp biết bao nhiêu.

Ghi nhớ điểm tốt của người, tốt hơn nhiều so với việc ghi nhớ lỗi lầm của họ, rồi ôm trái tim oán giận đau khổ lay lắt trong đời.



(Thả trôi phiền muộn – Suối Thông)