Đời là thế

Sống ở đời, dù bạn tốt đẹp thế nào cũng không thể nhận được sự yêu thích của mọi người. Bất luận bạn sống tốt thế nào, cũng sẽ có người khen kẻ chê; dù bạn làm thành công ra sao, người ta cũng sẽ bình phẩm tốt xấu. Có người hâm mộ, có kẻ ghét bỏ; có ai đó ganh tị, ắt có kẻ chẳng coi bạn ra gì.
Cuộc sống là như thế, bạn không thể làm hài lòng hết thảy. Nên đừng vì để vừa lòng người khác mà đánh mất bản chất của mình. Ai cũng cần có những nguyên tắc và sự tự tôn riêng.

Chúng ta qua miệng người khác không phải là con người toàn diện, mà có rất nhiều phiên bản khác nhau, bạn chỉ cần làm một bản chính tốt, là đủ.

Bởi đời người: Ánh mắt giống nhau nhưng góc nhìn khác nhau. Miệng giống nhau nhưng mỗi người một cách nói. Trái tim cấu tạo tương đồng nhưng suy nghĩ lại rất dị biệt. Tiền của giống nhau nhưng cách chi tiêu mỗi người một thị hiếu.

Đúng – sai, phải – trái, tốt – xấu là do quan niệm không giống nhau. Hoàn cảnh khác thì cách nhìn đã khác. Cũng là con người nhưng mỗi cá nhân có một cách sống, cần tự tin bước đi trên đôi chân của mình. Đại bàng không có tiếng cổ vũ cũng dang cánh bay lượn; đám cỏ không cần người chăm sóc cũng biết tự vươn mình lớn lên; hoa dại trong núi sâu dù không ai thưởng thức vẫn tỏa hương thơm ngát.

Làm việc, không cần người người đều thấu hiểu, chỉ cần dốc lòng hết sức; làm người, không cần ai ai cũng yêu mến, chỉ cần thẳng thắng – rộng lượng.

Hoa có trăm dáng nghìn kiểu nhưng vẫn có thể khoe sắc tỏa hương mà không bị ngăn ngại. Sống ở đời mỗi người một phong cách, sao không nâng đỡ cùng đi lên, hạ thấp nhau làm gì? Nếu cảm thấy xứng đáng thì trân trọng, hạnh phúc thì giữ gìn, người khiến bạn vui vẻ thì gần gũi, cảm động thì yêu thương,…

Làm người, nếu nói dễ cũng không hẳn dễ. Để lay động hàng ngàn trái tim hay quản lý miệng lưỡi của thiên hạ, tất nhiên là không hề dễ dàng. Làm người nói khó cũng không hẳn khó. Chỉ cần giữ tấm lòng lương thiện, làm một người hiền lành, rồi đi con đường của mình, là đủ!

Một đời người thật ra không dài lắm, dù sao mình cũng đã đến đây rồi, thì nên sống cho đẹp một chút vậy.


(Sư cô Suối Thông)