Đừng chờ đợi nữa!
09/12/2023 - 07:11
Lượt xem: 136 lượt
Chờ ngày mai, chờ sau này, chờ ngày tháng không còn nhiều, chờ cơ thể hết khỏe mạnh, chờ đến khi lực bất tòng tâm, mới phát hiện cái còn lại chỉ là sự nuối tiếc. Sinh mạng chỉ có một, cơ thể chỉ có một, trái tim chỉ có một. Cuộc sống vô thường, đừng để chữ “chờ” làm lỡ một đời.
Sống trong cuộc đời, việc chúng ta hay làm, chính là chờ đợi. Chờ có tiền, chờ rảnh rỗi, chờ ngày mai, chờ sau này,... Chờ tới chờ lui, cái còn lại là hối tiếc, hẹn lần hẹn lữa để vuột mất những cơ hội trong đời.
Đợi sức khỏe có vấn đề mới nghĩ chuyện bảo vệ cơ thể, đợi cơ hội qua rồi mới nhận ra mình chưa đủ nỗ lực, đợi tình cảm nhạt phai mới biết bản thân chưa từng trân trọng.
Cứ ỷ y đời mình còn dài, tương lai còn rộng, kết quả mới nữa đường đã kết thúc. Người làm cha mẹ thì chờ ngày con tốt nghiệp sẽ bớt lo âu, con có việc làm thì an tâm hơn một chút. Đợi con thành gia lập thất, sự nghiệp ổn định thì an nhàn hưởng phúc. Chờ tới chờ lui, cuối cùng phúc chưa kịp hưởng thì đã phải đi rồi.
Đời người, có rất nhiều việc không thể nào chờ. Sức khỏe không thể chờ, cơ thể một khi có vấn đề thì giàu hay sang cũng không thọ hưởng được. Việc giáo dục không thể chờ, nếu măng non mà không uốn thẳng, thành hình rồi thì khó lòng chỉnh đốn. Tình cảm không thể chờ, người khi đã rời đi dù có muốn trân trọng thì cũng đã muộn màng. Nghèo khổ không thể chờ, vì khi đã thích nghi sẽ rất lười nỗ lực.
Vậy nên, chúng ta đừng chờ đợi nữa! Việc bây giờ có thể làm, thì sao phải đợi? Thứ có thể nắm, sao lại buông tay?
Chờ ngày mai, chờ sau này, chờ ngày tháng không còn nhiều, chờ cơ thể hết khỏe mạnh, chờ đến khi lực bất tòng tâm, mới phát hiện cái còn lại chỉ là sự nuối tiếc.
Bạn nên biết, phàm những thứ quý giá đều chỉ có một: Sinh mạng chỉ có một, cơ thể chỉ có một, trái tim chỉ có một. Cuộc sống vô thường, đừng để chữ “chờ” làm lỡ một đời.
Trân trọng điều trước mắt, hết lòng với hiện tại. Vui vẻ mà sống, nhẹ qua tháng ngày, là việc quan trọng cuộc đời này.
"Ðừng chờ đến già mới chịu ‘tu’, Mộ hoang lắm kẻ tuổi còn xanh."
(Sư cô Suối Thông biên dịch)
Sống trong cuộc đời, việc chúng ta hay làm, chính là chờ đợi. Chờ có tiền, chờ rảnh rỗi, chờ ngày mai, chờ sau này,... Chờ tới chờ lui, cái còn lại là hối tiếc, hẹn lần hẹn lữa để vuột mất những cơ hội trong đời.
Đợi sức khỏe có vấn đề mới nghĩ chuyện bảo vệ cơ thể, đợi cơ hội qua rồi mới nhận ra mình chưa đủ nỗ lực, đợi tình cảm nhạt phai mới biết bản thân chưa từng trân trọng.
Cứ ỷ y đời mình còn dài, tương lai còn rộng, kết quả mới nữa đường đã kết thúc. Người làm cha mẹ thì chờ ngày con tốt nghiệp sẽ bớt lo âu, con có việc làm thì an tâm hơn một chút. Đợi con thành gia lập thất, sự nghiệp ổn định thì an nhàn hưởng phúc. Chờ tới chờ lui, cuối cùng phúc chưa kịp hưởng thì đã phải đi rồi.
Đời người, có rất nhiều việc không thể nào chờ. Sức khỏe không thể chờ, cơ thể một khi có vấn đề thì giàu hay sang cũng không thọ hưởng được. Việc giáo dục không thể chờ, nếu măng non mà không uốn thẳng, thành hình rồi thì khó lòng chỉnh đốn. Tình cảm không thể chờ, người khi đã rời đi dù có muốn trân trọng thì cũng đã muộn màng. Nghèo khổ không thể chờ, vì khi đã thích nghi sẽ rất lười nỗ lực.
Vậy nên, chúng ta đừng chờ đợi nữa! Việc bây giờ có thể làm, thì sao phải đợi? Thứ có thể nắm, sao lại buông tay?
Chờ ngày mai, chờ sau này, chờ ngày tháng không còn nhiều, chờ cơ thể hết khỏe mạnh, chờ đến khi lực bất tòng tâm, mới phát hiện cái còn lại chỉ là sự nuối tiếc.
Bạn nên biết, phàm những thứ quý giá đều chỉ có một: Sinh mạng chỉ có một, cơ thể chỉ có một, trái tim chỉ có một. Cuộc sống vô thường, đừng để chữ “chờ” làm lỡ một đời.
Trân trọng điều trước mắt, hết lòng với hiện tại. Vui vẻ mà sống, nhẹ qua tháng ngày, là việc quan trọng cuộc đời này.
"Ðừng chờ đến già mới chịu ‘tu’, Mộ hoang lắm kẻ tuổi còn xanh."
(Sư cô Suối Thông biên dịch)
- 136 lượt