Phật dạy cách đối mặt với kẻ tiểu nhân
09/11/2022 - 07:11
Lượt xem: 625 lượt
Hãy tha thứ cho người làm tổn thương bạn, bởi đó cũng là một cách bảo vệ và buông tha cho chính bản thân mình. Học cách buông bỏ, không dằn vặt chính mình, có như vậy, cuộc đời mới có thể cát tường.
Trong kinh Pháp Hoa đức Phật có dạy: “Chư pháp tùng duyên sanh, diệc phục tùng duyên diệt” nghĩa là: các pháp từ duyên mà được sanh ra, cũng tùy duyên mà bị hoại diệt. Dù là loài hữu tình hay vô tình đều không ngoài nguyên tắc ấy.
Phật giáo rất chú trọng nhân duyên. Nhờ có duyên nên mới có thể gặp nhau, vì vô duyên nên mới bỏ lỡ nhau. Mình đã từng gieo nhân nào, thì sẽ thu về duyên đó, nợ người hay người nợ, báo ơn hay tổn thương, tất cả đều đã được số phận an bài, cũng là do chính chúng ta gây nên.
Có rất nhiều người thường than phiền rằng người bên cạnh không đối xử tốt với mình. Điều này chẳng thể đi trách người khác, không phải trời cao không công bằng, mà đó là do nhân duyên quả báo của chính bạn. Bởi bạn chưa từng kết thiện duyên với người khác, vậy thì đừng hy vọng xa vời rằng đối phương sẽ đối xử hết lòng vì mình. Phải nhớ kỹ rằng, nhân quả chính là điều công bằng nhất trên thế gian này. Những việc chúng ta làm cho người khác, cũng chính là làm vì bản thân, tốt hay xấu cuối cùng đều quy về thân mình. Người không kết thiện duyên, đừng nên oán trách ác duyên quá nhiều, nghiệp chướng quá nặng.
Đã là nhân quả báo ứng của bản thân, học cách chuyển ác duyên thành thiện duyên Trong kinh có nói: “Giả sử bách thiên kiếp sở tác nghiệp bất vong, nhân duyên hội ngộ thời quả báo hoàn tự thọ”. Tức những việc ta đã làm dù trải qua trăm ngàn kiếp cũng không mất đi, chỉ chờ đủ nhân duyên, cái quả ta sẽ tự nhận lấy. Mọi chuyện xảy ra trên đời không phải là vô duyên vô cớ, dù ta kết ân kết oán với người khác từ bao nhiêu đời trước, một khi nhân duyên hội tụ đủ, quả báo cũng hiển hiện trước mắt. Gặp được thiện duyên, đó chính là quý nhân tới giúp đỡ chúng ta. Điều đó cho thấy chúng ta từng giúp người khác, gieo trồng những hạt mầm "thiện" nên hôm nay mới được hưởng phúc báo.
Còn nếu gặp phải ác duyên, nghiệt duyên khiến chúng ta chịu nhiều tổn thương, đừng chỉ than phiền, oán trách hay thậm chí là gây gổ. Những điều đó chỉ khiến ác duyên càng thêm sâu, kết thêm oán thù. Nếu như chúng ta bị ai đó gây tổn thương, hãm hại, hãy học cách biến ác duyên thành thiện duyên, hóa giải ân oán, hóa địch thành bạn, đó mới là trí tuệ cao thượng.
Nếu như ác duyên khó hóa giải, vậy thì cứ thuận theo nó đi. Người khác đối xử với bạn ra sao, đó chính là nhân quả của bạn. Còn cách bạn đối xử với người khác, đó chính là tu hành của bạn. Cho nên dù người khác có gây bao nhiêu đau khổ, tổn thương cho chúng ta, đừng bao giờ sinh ra ý niệm phải hoàn trả lại đối phương giống như thế. Đó không phải là hèn nhát, mà là cảnh giới của sự nhẫn nhịn.
Trong kinh Pháp Hoa đức Phật có dạy: “Chư pháp tùng duyên sanh, diệc phục tùng duyên diệt” nghĩa là: các pháp từ duyên mà được sanh ra, cũng tùy duyên mà bị hoại diệt. Dù là loài hữu tình hay vô tình đều không ngoài nguyên tắc ấy.
Phật giáo rất chú trọng nhân duyên. Nhờ có duyên nên mới có thể gặp nhau, vì vô duyên nên mới bỏ lỡ nhau. Mình đã từng gieo nhân nào, thì sẽ thu về duyên đó, nợ người hay người nợ, báo ơn hay tổn thương, tất cả đều đã được số phận an bài, cũng là do chính chúng ta gây nên.
Có rất nhiều người thường than phiền rằng người bên cạnh không đối xử tốt với mình. Điều này chẳng thể đi trách người khác, không phải trời cao không công bằng, mà đó là do nhân duyên quả báo của chính bạn. Bởi bạn chưa từng kết thiện duyên với người khác, vậy thì đừng hy vọng xa vời rằng đối phương sẽ đối xử hết lòng vì mình. Phải nhớ kỹ rằng, nhân quả chính là điều công bằng nhất trên thế gian này. Những việc chúng ta làm cho người khác, cũng chính là làm vì bản thân, tốt hay xấu cuối cùng đều quy về thân mình. Người không kết thiện duyên, đừng nên oán trách ác duyên quá nhiều, nghiệp chướng quá nặng.
Đã là nhân quả báo ứng của bản thân, học cách chuyển ác duyên thành thiện duyên Trong kinh có nói: “Giả sử bách thiên kiếp sở tác nghiệp bất vong, nhân duyên hội ngộ thời quả báo hoàn tự thọ”. Tức những việc ta đã làm dù trải qua trăm ngàn kiếp cũng không mất đi, chỉ chờ đủ nhân duyên, cái quả ta sẽ tự nhận lấy. Mọi chuyện xảy ra trên đời không phải là vô duyên vô cớ, dù ta kết ân kết oán với người khác từ bao nhiêu đời trước, một khi nhân duyên hội tụ đủ, quả báo cũng hiển hiện trước mắt. Gặp được thiện duyên, đó chính là quý nhân tới giúp đỡ chúng ta. Điều đó cho thấy chúng ta từng giúp người khác, gieo trồng những hạt mầm "thiện" nên hôm nay mới được hưởng phúc báo.
Còn nếu gặp phải ác duyên, nghiệt duyên khiến chúng ta chịu nhiều tổn thương, đừng chỉ than phiền, oán trách hay thậm chí là gây gổ. Những điều đó chỉ khiến ác duyên càng thêm sâu, kết thêm oán thù. Nếu như chúng ta bị ai đó gây tổn thương, hãm hại, hãy học cách biến ác duyên thành thiện duyên, hóa giải ân oán, hóa địch thành bạn, đó mới là trí tuệ cao thượng.
Nếu như ác duyên khó hóa giải, vậy thì cứ thuận theo nó đi. Người khác đối xử với bạn ra sao, đó chính là nhân quả của bạn. Còn cách bạn đối xử với người khác, đó chính là tu hành của bạn. Cho nên dù người khác có gây bao nhiêu đau khổ, tổn thương cho chúng ta, đừng bao giờ sinh ra ý niệm phải hoàn trả lại đối phương giống như thế. Đó không phải là hèn nhát, mà là cảnh giới của sự nhẫn nhịn.
Hãy tha thứ cho người làm tổn thương bạn...
Lời Phật dạy cách đối phó với kẻ tiểu nhân rằng, hãy tha thứ cho người làm tổn thương bạn, bởi đó cũng là một cách bảo vệ và buông tha cho chính bản thân mình. Đừng dây dưa cố chấp với bất cứ việc gì, học cách buông bỏ, không dằn vặt chính mình. Có như vậy, cuộc đời mới có thể cát tường. Nghịch cảnh cũng là một cơ hội vận mệnh mang đến Trên đời này, chẳng có ai là hoàn mỹ không chút sứt mẻ, chúng ta cũng chẳng thể được tất cả mọi người yêu quý. Có người thích, sẽ có người ghét; có người mến. Ai cũng đều mong cả đời sẽ trôi qua suôn sẻ, nhưng đó chẳng qua chỉ là một hy vọng xa vời mà thôi.
Người sống trong thuận cảnh sẽ chẳng bao giờ thành Phật. Đời người nếu như luôn xuôi gió xuôi nước, không gặp phải bất kỳ gợn sóng lận đận nào, khó có thể gọi là cuộc đời ý nghĩa.
Cho dù gặp phải đau khổ, nhưng nếu có thể trải qua khổ nạn, tôi luyện được ý chí bền bỉ, đó mới chính là món quà quý báu mà cuộc sống ban tặng. Những kẻ tiểu nhân, kẻ tác tạo ra muôn trùng khó khăn nhưng thực chất là giúp chúng ta tu hành, cho nên chúng ta cần phải mang lòng cảm kích.
Nghịch cảnh không phải là bất hạnh nên hãy bình thản đón nhận. Cảm ơn tất cả những người mà vận mệnh đã sắp xếp để ta được gặp, dù đó là người mang đến ánh sáng, hay người mang going bão cho ta. Họ đều là những món quà của vận mệnh. Ngay cả Đức Phật cũng cảm kích người em họ Đề-bà-đạt-đa đã vô số lần hãm hại, gây tổn thương cho Ngài trong quá trình Đức Phật tu hành. Chính nhờ những lần phá hoại đó mà Đức Phật có thể trở thành "Phật Thích Ca Mâu Ni" phúc tuệ viên mãn, trí cao vô thượng như hôm nay.
Lời Phật dạy cách đối phó với kẻ tiểu nhân rằng, "nếu không nợ nhau, sao có thể gặp gỡ". Có duyên thì sẽ ở lại, vô duyên sẽ đi mất. Khi đã gặp được nhau rồi, phải biết quý trọng lẫn nhau, đối xử tử tế, học cách biến nghịch duyên thành thiện duyên. Mọi việc ta làm đều không nằm ngoài nhân quả, bạn gieo nhân lành thì có quả ngọt và ngược lại.
(Nguyễn Phượng tổng hợp)
- 625 lượt