Thương, ghét - dại, khôn...

Nhân thế xoay vần chuyện ghét, thương

Lúc thì oán giận, lúc tơ vương

Thương trong vướng mắc, thương rồi khổ

Ghét, nhắc tên hoài, ghét lại thương.


- Đã biết có thương là có hận

Thì đừng lận đận ghét cùng thương!

Mong sao sống nhẹ nhàng thương, giận

Để thoát ra ngoài khổ ghét, thương.



*** 
Thiên hạ đua nhau tính dại, khôn

Biết đâu là dại, biết đâu khôn?

Khôn trong tham dục, khôn tìm dại

Dại chốn tu hành. Dại hóa khôn.


- Đã biết có khôn là có dại

Thì thà đừng dại cũng đừng khôn

Mong sao giữ tánh không khôn dại

Để bước ra ngoài chốn dại khôn.

 
(Như Nhiên - Thích Tánh Tuệ)